Ly đen đá, tờ báo giấy

06/03/2019

Uống café sáng ở Sài Gòn, ban đầu vì cần tỉnh táo cho một ngày làm việc, lâu dần thành thói quen, rồi trở thành một nét văn hóa độc đáo của con người nơi đây.

Uống café sáng ở Sài Gòn, ban đầu vì cần tỉnh táo cho một ngày làm việc, lâu dần thành thói quen, rồi từ bao giờ trở thành một nét văn hóa độc đáo của con người ở thành phố hai mùa mưa nắng này.

Café thì có thể uống ở bất cứ đâu, chẳng nhất thiết phải ở Sài Gòn. Café sáng lại càng bình thường khi đó là khoảng thời gian cần tỉnh táo cho các hoạt động của một ngày dài.

Nhưng ở Sài Gòn, nơi người ta đã mặc định với nhau rằng lúc nào cũng ồn ào, xô bồ và nhộn nhịp với đủ mọi thanh âm. Nơi sự gấp gáp và vội vã hiện diện trong từng bước chân người qua kẻ lại, trong từng chiếc xe phóng vội khi đèn giao thông vừa bật xanh với tiếng còi inh ỏi, hay cả trong không khí đặc quánh bởi khói bụi, thì café sáng lại là cái gì đó lạ lẫm, lắng đọng mà không phải lúc nào người ta cũng được thấy ở Sài Gòn.

Người Sài Gòn có thể ngồi café ngày đêm sáng tối, bất kể khi nào, thậm chí là nửa đêm vẫn có những quán café 24h mở cửa chào đón. Mỗi thời điểm trong ngày đều có cái thú riêng của nó, cái thú của café sáng là lúc người ta chậm rãi nhìn ngắm Sài Gòn với dáng vẻ đủng đỉnh, lững thững vừa thức dậy sau một đêm dài mà chưa kịp thay chiếc áo hoa lệ, ồn ã và náo nhiệt vốn có của nó.

Giữa vòng quay gấp gáp và bận rộn, may mắn thay, đâu đó ở Sài Gòn, buổi sáng vẫn bắt đầu với ly đen đá, tờ báo giấy, vài ba điếu thuốc… nhẹ nhàng thế này đây. Những bận rộn, tất bật của một ngày dài được thay bằng khoảng thời gian nhàn rỗi ít ỏi đầu ngày ngồi ung dung nhấm nháp ly café, mân mê ngay đầu lưỡi cái vị đắng đắng rồi đợi khi nó tan ra để thưởng thức cái ngọt dịu nhẹ mà phải đủ tinh tế mới cảm nhận được.

Café sáng ở Sài Gòn, có người thích ngồi trầm ngâm bên chiếc phin café đang nhỏ từng giọt đậm đặc, chậm rãi lật giở từng trang báo giấy tìm kiếm những thông tin nóng sốt trong ngày. Có người lại kiên nhẫn chờ đợi để được thưởng thức café pha bằng siêu đất hay café vợt cầu kì, tỉ mẩn với hương vị gia truyền vừa thơm vừa lạ đã tồn tại qua hàng chục năm. Có người lại thích hít hà cái mùi từ li café nóng thơm lừng nghi ngút khói, lại cũng có người khoan khoái bởi cái âm thanh lạo xạo của đá va vào ly khi cầm muỗng khuấy đều một ly đen đá.

Đen đá, nâu đá hay bạc xỉu, uống ở một quán café sang trọng giá bằng cả ngày lương của công nhân lao động hay uống ở vỉa hè, với người Sài Gòn cũng chẳng khác nhau là mấy. Vậy mới nói, cái gu thưởng thức café chính là thể hiện đặc trưng tính cách của con người ở mỗi vùng miền thật chẳng sai.

Tại sao không phải là một quán café với cửa kính sáng choang, kín bưng và phà phà máy lạnh? Bởi chỉ ở những quán café vỉa hè hay café hẻm, bạn mới cảm nhận được hơi thở và nhịp sống ở thành phố hơn 8 triệu dân này. Từ cái bình dị của tiếng mời chào từ người bán, tiếng nói chuyện rôm rả đủ mọi chất giọng của dân tứ xứ khắp nơi đổ về, đến cái xuề xòa của mấy chiếc ghế nhựa con con, xếp vội trên vỉa hè.

Khoảng thời gian hiếm hoi trong ngày không cuống cuồng với công việc và học hành, hãy thử tìm một quán café vỉa hè hay café hẻm nào đó và thả mình vào. Hơn cả một nơi để thưởng thức café, ở đó, bạn sẽ bắt gặp hình ảnh của một Sài Gòn thu nhỏ với những phận đời chậm rãi bắt đầu ngày mưu sinh hay cảm nhận được cái tình, cái gắn kết của mọi người với nhau qua những câu chuyện được sẻ chia hay dăm ba câu bâng quơ xã giao giữa những người chẳng hề quen biết bên ly café sáng.

Từ mấy ông cụ sáng sáng ngồi với nhau sau giờ tập dưỡng sinh, kể về những bước chuyển mình của thành phố, mấy cậu thanh niên trẻ tuổi tụ tập bàn về kết quả của một trận bóng muộn đêm qua ở giải Ngoại hạng hay C1, tới anh nhân viên văn phòng bàn chuyện làm ăn, xây cao ốc nhà lầu ngay bên ly café sáng,… tất cả đều có thể dễ dàng bắt gặp ở một quán café vỉa hè nào đó.

Café với người Sài Gòn mà nói, thân thuộc và gần gũi đến độ, đủ mọi tầng lớp, mọi độ tuổi già trẻ, ai ai cũng có thể ngồi café, nhấp một ngụm rồi mặc nhiên cảm nhận Sài Gòn theo cách của riêng mình.

Nắng dần gắt hơn, con đường mới chừng tiếng trước chỉ vài ba chiếc xe vụt qua giờ đông đúc hơn, tiếng còi xe lại ồn ào hơn như hối thúc người ta quay về với bộn bề công việc. Sài Gòn vẫn luôn chuyển động không ngừng nghỉ như thế, mà chẳng đủ kiên nhẫn để đợi ai quá lâu. Đã bao lâu rồi bạn không dậy thật sớm và ngồi café để tận hưởng cái trong trẻo, thoáng đãng của Sài Gòn buổi sáng.

Café sáng với Sài Gòn thân thuộc và gần gũi, với những con người Sài Gòn nồng hậu mà nhiệt thành, và một ngày nào đó nếu mệt mỏi trước những va vấp cuộc đời, hãy dậy thật sớm để đón bình minh ở một quán café vỉa hè nào đó, thưởng thức 1 li café, và cảm thấy yêu đời, yêu người hơn thật nhiều...

(YAN)

x